Thu Chiều Cổ Lũy
Nắng nhạt chiều buông dáng ngập ngừng
Người về Cổ Lũy bước rưng rưng
Mắt thu cô quạnh hồn viễn xứ
* * *
Giọt mùa hiu hắt phía mông lung
Áo trắng lênh loang dáng ngại ngùng
Đôi cánh cò bay nơi cuối bãi
Vạn chài tung lưới chạm không trung.
* * *
Em có về theo những cánh chim
Ngàn mây xây mộng đắp quanh tim
Lối xưa chân bước chùng thương nhớ
Tình cũ còn đâu mãi kiếm tìm.
Phan Bá Trình "tự bạch"
Trả lờiXóaLà người con Quảng Ngãi, sinh ra và lớn lên trên vùng quê La Hà thạch trận, một danh lam thắng cảnh của quê nhà. Là một người yêu thích thơ, văn, nhạc, họa, thư pháp… Đặc biệt là yêu thích thiên nhiên như: "chim", cá, đá và cây cảnh. Anh đã có nhiều bài thơ đăng trên các nội san Giáo dục Quảng Ngãi, Nắng sân trường, Mười năm một chặng đường, Báo Quảng Ngãi, Tạp chí Cẩm Thành và nhiều tờ báo cũng như tạp chí khác. Yêu thương và quý mến mọi người, sống chân tình cởi mở nên anh thích kết giao với những người bạn bốn phương cùng sở thích.
------------------------------------------------
Ý kiến thêm: Còn thiếu "bướm"