Chào mừng bạn đến với HS TƯ NGHĨA 79-82! Các bạn thân mến! Việc tạo ra một trang WebBlog có khó, nhưng việc duy trì và phát triển “nó” càng khó hơn nhiều lần. Để trang WebBlog của chúng ta tồn tại và phát triển, mỗi chúng ta cố gắng thường xuyên vào thăm “nó” hàng ngày. Chúng ta góp sức mình bằng bài viết, bài nhận xét … có thể ban đầu bài viết ấy không hay, bạn không hài lòng … Bạn viết càng nhiều thì sẽ quen dần và sẽ viết ngày càng hay hơn, ít lỗi hơn … Hãy sưu tập các hình ảnh thời HS, các dấu tích thời HS, các chuyện buồn vui thuở “ấy” … gởi cho BBT, mình hy vọng rằng “cầu nối” này sẽ giúp mọi người xích lại gần hơn.

Hoàng Sa vạn lý (5)

HOÀNG SA VẠN LÝ

Nguyễn Quang Vinh

Chương V

Lý Bt nhng tưng Đi Nht s băm vm mình ra vì ti phn quc hoc chí ít thì cũng bt lính trói ngay li, nht như nht mt con chó trong cũi đi ngày v dâng np Hoàng thưng lĩnh thưng.
Nhưng không.
Đi Nht cúi xung, nhìn ln na vào gương mt bc thếch vì đói rét ca hn, đon sai lính ly áo qun cho Lý Bt và tên lính Bc triu còn sng mang vào. Li đt la cho sưi. Li mang thc ăn cho ăn.
Đi Nht chng nói chng rng, sut ngày lm lỳ.
Đi Nht không cho Lý Thm biết bt đưc Lý Bt.
Nhưng ri Lý Thm cũng biết.
Nàng gp Lý Bt và gn như hong lon.
Nàng kéo Đi Nht v ch :
-Sao chàng giu em?
Đi Nht nhìn Lý thm:
-Ta biết nàng gp hn s không chu ni
-Biết vy nhưng sao chàng giu em? Sao chàng không vùi hn  xung bin, vùi trong cát, sao còn cho hn sng? Chàng có biết là em căm thù hn đến nhưng nào không?
-Biết- Đi Nht gt đu- Vì biết nên ta mi c giu nàng.
-Chàng biết? Lý Thm ngc nhiên- Vì sao chàng biết?
Đi Nht nói:
-Khi còn làm quan đu huyn, hn đã hãm hiếp em gái nàng. Hãm hiếp chán ri vt xác em gái nàng xung sông. Ti khi b phát hin thì hn chy cht, xin quan đi thn làm sai v án, coi em nàng t vn. Ta biết rõ hn. Ta và hn vn là bn hc Kinh thành
Lý Thm trng trng mt nhìn Đi Nht:
-Chàng thế đy. Chàng đã biết vy nhưng vì nghĩa bn tình xưa, chàng mun giu em đ tìm cách bao che, du kín ti li ca hn, đúng không?
-Không. Ta ch s nàng phn ut mà tr thù hn, không hay.
-Sao li không hay? Gi hn ch là thng phn dân hi nưc, đây là cơ hi cho em phanh thây hn ra trăm mnh đ em gái em  cũng đưc dp ngm cưi nơi chín sui. Vì ti ác ca hn mà m em cũng m chết. C nhà em tan nát. Cha em đâm đơn kin hn lên Kinh thành thì b thích khách bt mt đâm chết. Em mt thân mt mình.
-Ta hiu.
-Chàng có hiu đưc em tình nguyên theo chàng ra đo là vì sao không?
-Vì đ cùng ta bo v cương gii.
-Lúc đó thì không phi thế. Em đi là đ quên hết ni đau bun, quên c s thù hn, bi vì k thù ca gia đình là hn đã là quan đi thn ca triu đình, còn ai làm gì hn na..
-Ta hiu
-Nhưng bây gi hn ch là thân chó má, chàng hãy cho em dp này, phanh thây lt xác hn ra…
Đi Nht kéo Lý Thm vào lòng mình. Chàng lau nh nhng git nưc mt trên mi mt ca Lý Thm. Chàng li đưa tay vut ve tm thân đang nóng rc lên vì căm gin ca Lý Thm. Chàng th th:
-Ti ca Lý Bt thì không cn nàng ra tay cũng b Hoàng thưng phanh thân, lt xác, li còn tru di tam tc. Ta hiu lut triu đình. Nhưng điu ta chưa biết là vì sao Lý Bt li tr giáo theo ngoi bang, li còn đưa thuyn ra chiếm đo. Nếu không vì tai nn chìm thuyn eo bin thì tình hình bây gi không biết s thế nào. Ta cũng mun biết hn ri nưc Vit sang Bc triu vào lúc nào, tt nhiên là sau khi ta và nàng ra đo. Vy chc chn hn phi biết Hoàng thưng có nhn đưc tin tc ca ta không? Con thuyn vi 5 thy binh ta gi vào có ti nơi không? Ta cn thông tin hn, nàng hiu ch?
Lý Thm im lng.
Đi Nht bưc đi còn dn vi:
-Nàng hãy nu cho chúng nó thc ăn nhiu vào.
Lý Thm ngi bó gi không tr li.
Sau khi cho ngưi dn Lý Bt và tên lính ti mt nơi giam gi và cho ngưi canh gác cn mt, Đi Nht cùng nhóm thy binh đi tr li  eo bin. Theo li khai ca Lý Bt, thì toàn b con thuyn khi chìm xung đu nguyên vn.
My thy binh rt rè hi Đi Nht:
-Thưa ông Đi, thng béo tt y là quan ln ca Bc triu phi không?
Đi Nht gt gù:
-Cũng có th. Các ngưi không cn quan tâm chuyn đó.
Mt bin rt lng.
Không có du hiu gì đ coi đây là vùng bin nguy him.
Đi Nht nghĩ ti kh năng dưi vùng bin này có mt khi đá nam châm rt ln. Nếu thuyn mang nhiu st thép, t b hút chìm.
Dc đưng đi, theo bãi bin, rt nhiu xác ngưi b sóng tp vào. Đi Nht lnh cho anh em đào huyt, chôn ct cn thn.
Đi Nht và anh em thay nhau ln xung đáy bin. Nhìn thy rõ con thuyn vn nguyên vn chìm sâu sát mt đá. Đi Nht cho anh em dùng dây thng ln ly thuyn, buc nhng thùng đ đc có trong thuyn ri kéo dn lên b.
Đi Nht kho sát toàn b con thuyn ri chui vào đáy tng khoang. Không biết cơ man nào là giáo mác cung tên, bó thành tng bó. Có v như con thuyn này đang có ý đ nham him, gây dng quân đi sau khi chiếm đo. Dù rt khó nhc, chng li vi sc hút ca khi đá nam châm, nhưng vi tng bó gươm giáo nh, cũng kéo dn dn vào b đưc.
Sut gn mt ngày qun qut như vy thì tt c nhng món hàng trên thuyn đã đưc đưa hết vào b: lương tho, thc ăn, vũ khí, vi vóc, g ván làm nhà,…
Con thuyn bt đu chòng chành.
Đi Nht li cùng anh em buc dây kéo dn thuyn vào b. Đây qu là công vic nng nhc. Con thuyn ln, nng, đóng bng g tt. Cho ti khi kéo đưc mũi thuyn chm lên đưc bãi cát thì c Đi Nht và anh em đu kit sc.
Mi ngưi quay tr li lán tri ca mình ngh ngơi.
Đi Nht ngc nhiên không thy Lý Thm. Nghĩ có chuyn gì, Đi Nht chy nhanh v nơi giam gi Lý Bt.
Lúc y, Lý Thm đang bưng thc ăn vào cho Lý Bt và tên lính.
Đi Nht nhíu mày khi thy gương mt Lý Thm li cưi cưi vi Lý Bt. Đi Nht bưc xa x ti gn. Lý Thm hơi thoáng git mình, đưa vi thc ăn cho Lý Bt và gic ăn nhanh.
Lý Bt hai tay bưng cái v c đng thc ăn chc đưa lên ming thì Đi Nht lao ti:
-Khoan đã…
Đi Nht giành ly cái v c đng thc ăn t tay Lý Bt:
ta ăn trưc, ta đang đói.
Lý Thm hong s giành ly cái v c:
-Không. Chàng không đưc ăn.
Ri Lý Thm kéo Đi Nht ra xa.
Đi Nht nhìn Lý Thm:
-Nàng không nghe li ta
Lý Thm cúi mt
-Nếu tr ti hn, ta cn tr ti hn đàng hoàng, gia thanh thiên bch nht, trưc thánh ch Hoàng thưng, có s chng giám ca bách tính. Mc m chi nàng phi hành đng như vy?
Lý Thm khóc.
-Ta dy cho nàng nhng loi thc ăn có đc trên đo, nhng sinh vt có đc trên đo là đ bo v an toàn tính mng cho nàng, cho anh em, không phi đ nàng dùng đ đu đc hn bng thc ăn như thế này
Lý Thm m c:
-Nhưng sao chàng biết?
Đi Nht nhìn vào mt Lý Thm, ôn tn:
-Nàng thèm cơm không?
Lý Thm ngc nhiên:
-Cơm?
-Ta sai anh em mang v t con thuyn đm ca Lý Bt rt nhiu go, c tht heo, c mui mm, c vi vóc, rt nhiu th. Nàng hãy nu cơm nhé
Lý Thm nép mình vào Đi Nht:
-Hóa ra hn tiếp vin cho ta phi không?
-Đúng vy
-Và chàng hình như còn mun quân Bc triu tiếp vin cho ta na nếu khéo d Lý Bt?
Đi Nht âu yếm ôm gương mt Lý Thm:
-Nàng có th thay ta đưc ri…Nàng thông minh hơn ta nghĩ…Nàng rt gii…Gi thì nàng hiu vì sao ta không t thái đ gì vi Lý Bt ch?
Lý Thm mm cưi:
-Em đi nu cơm nhé…
Đi Nht nói vi theo:
-Anh em vt lên đưc nhiu th lm, có c nhng chiếc ni đng, nàng tha h dùng
Lý Thm cưi khanh khách.
Đi Nht nhìn thy nhng bưc chân ca Lý Thm không còn thoăn thot nh nhàng na.
Nàng đã gn sinh. Nhìn t phía sau, eo nàng đang n ra, mông nàng đang trĩu xung, mông nàng như qu bí chín đang trĩu xung t sàn bí. Nhưng nàng vn đp lm, dáng đi cũng đp, cái mông trĩu xung cũng đp. Đi Nht nhìn cho ti khi Lý Thm khut dn sau mt mô cát ln.
Lý Bt ăn xong mt ô cơm rt ln, vi tht, vi rau dưa, li còn có c trà ung, li còn cá c mt chút rưu,  li còn có c thuc hút. Nhng th đó Đi Nht đu vt lên t con thuyn đm ca hn.
Nm ưn ngưi trên mt tm ván ghép li, Lý Bt đăm đăm nhìn ra bin ln và t vn. Vì sao Đi Nht li t tế vi ta? Hn t tế vi ta vì kính n chc quan đi thn ca ta hay còn có mưu mô chi? Hay đây là ba ăn cui, như thưng vn thy bn cai ngc? Vi k t tù bao gi cũng cho ăn ba cui tht ngon, cơm rưu đàng hoàng? Không. Không. Không th nào. Hn phi hi cung ta ch nh? Hn phi ngc nhiên khi ta dt vào đo này ch nh? Hn phi phùng má trn mt khi biết ta dn đu mt con thuyn ca hoàng đế Bc triu vào chiếm đo ch nh? Hay hn cũng quá mt mi vi công vic cương gii căng thng, thiếu thn, đói khát và đang mong xin ta cùng hưng ti Bc triu. Ha ha. Nếu vy thì ta li ngi trên đu hn ri còn gì na. Hay hn b Hoàng thưng b rơi. Và bây gi thì đang ni khùng lên đ chng li Hoàng thưng. A ha ha. Nếu vy thì hay lm, hay lm, ta s đóng vai Hoàng thưng c ra gi v làm quan Bc triu đ bt hn khi có ý mun chng li Hoàng thưng nưc Vit. A ha ha. Nếu thế thì Lý Bt đây công ln, công ln, công ln. Lý Bt có công vi c Bc triu và Đi Vit. Ô hô hô. Chng l  s mng Lý Bt đang pht lên, đang bt lên. phi ri. ta là Lý Bt, ta s đưc tri đt thánh thn giúp cho ta, bt, bt, bt, ha ha ha.
Lý Bt cưi thành tiếng.
Mãi nghĩ, mãi cưi, Lý Bt li ln na bt ng thy Đi Nht đang đng trưc mt sng sng.
Đi Nht nhìn cái ming đang cưi ca Lý Bt cht co li, méo mó, li nhìn vào đôi mt nh ti hí ca hn, nói nhát gng:
- đo này có mt loài thú nh, mt tròn, mt ti hí, h đêm thì ra kiếm ăn. Gia cát vng, mt mình nó vi thc ăn, chng ai dành, mà nó vn lén lút, trông rt thm hi. Ngài cũng như vy.
Lý Bt há mm ra nhìn.
-Ngài đã phn li B h, phn li Bách tính, phn li nưc Vit mà Ngài vn hy vng ta đang coi ngài là quan đi thn sao?
Lý Bt há mm ra nhìn
-Ri có th ngài đang nghĩ, ta đây, thiếu thn, bun vng, nhìn thì như b b rơi, và chc ta cũng mun như ngài, quay lưng vi B h, chui đu vào s bo h ca Bc triu đ nhn vinh hoa phú quý sao?
Lý Bt há mm nhìn
-Ngài ch biết đến ngài mà không nh gì đến cha m, anh em, h tc ca mình…Ti ca ngài là tru di tam tc. Chc ngài không quên?
Lý Bt há mm nhìn.
-Thà làm mt ngưi dân chân lm tay bùn, lòng hưng v đt T hơn là ăn bng lc triu đình lên đến chc Đi thn mà bán r c đt nưc, bán r c mng sng ca h hàng con cháu cha m. Ta nói phi ch?
Lý Bt cúi đu.
-Ngài biết vì sao con thuyn c gn mt trăm con ngưi chết hết, li đ ngài sng sót không?
Lý Bt cúi đu
-Ta nghĩ tri đúng. Ngài không đưc chết.
Lý Bt git mình. Hn s hãi. Li tuyên b cho hn sng còn nng n  hơn án chém. Đũng qun hn ưt đm.
Đi Nht im lng quay bưc.

Ch sau vài ngày, con thuyn ca Lý Bt  đã đưc Đi Nht và anh em thy binh đưa xung bin, neo li. Con thuyn không h st m gì, nguyên vn. Đi Nht gp Lý Bt.
-Ngài có mun xung li con thuyn ca mình không?
Lý Bt nhìn Đi Nht, na tin, na ng, đôi mt ti hí ca hn hp háy.
Đi Nht nói:
-So vi nưc Vit ta, thuyn này đóng rt chc, chu đưc sóng ln, chu đưc bão t
Lý Bt lm bm:
-Nhưng li b chìm đây..Chìm như b ma ám…Như b qu d nhn xung…E có tng  nam châm dưi đáy?
Đi Nht hi:
-Ngưi đàn bà vn thưng đưa cơm cho ngài ăn, ngài nh ch?
Lý Bt nói:
-C đo có mt đa đàn bà cha hoang, sao không nh?
-Cha hoang? Đi Nht xô ti- Ngài nói vy là có ý gì?
-Ta đây, cm kích trưc tinh thn phng s B h ca Đi Nht, nhưng cũng hơi hơi phân vân, bên cnh li có đàn bà bng cha, vy là có ý gì? Đnh sinh cư lp nghip đây? Túm tm đây? Ri còn ý chi na?
Đi Nht nhíu trán:
-Ngài quên ngài đang là k phn nghch. K phn nghch li dám buông nhng li châm chích y ra ư?
Lý Bt cúi mt, du đôi mt ti hí sau hàng lông mày rm:
-Ta biết li..
-Thc ngài không nhn ra ngưi đàn bà kia?
-Không
-Tht ch?
-Không. Ta nói tht.
Đi Nht cm c áo Lý Bt nhay mnh:
ến như nn nhân ca mình mà ngài quên thì ngài to phn cũng phi. Ngài đã hãm hiếp giết chết em gái cô y, li thuê thích khách giết chết cha cô y, ri cũng vì đau bun mà my phi m chết. Nh chưa h?
Lý Bt mm cưi:
-Làm quan trong triu, con dân c vn, c triu, đa sưng đa kh, đa ương bưng, đa ngoan hin, khôn thì sng, ngu thì chết, đu óc đâu mà nh
Đi Nht xô ng Lý Bt ngi bt trên cát:
-Ta không có chi đ nói vi ngài na. Ngài không phi là con dân nưc Vit.
Lý Bt vùng dy:
-Thế nghĩa là ta đưc th v Bc triu. Ta đưc lên thuyn kia ch?
Đi Nht nhìn Lý Bt:
-Bc triu sai ngài ra chiếm gi mt hòn đo vùng này, ngài đã khai vi ta vy,  chưa xong vic đó, sao ngài đòi v?
Lý Bt ngơ ngác:
-Nghĩa là Đi Nht cho ta toi nguyn? Cho ta làm Chúa mt hòn đo?
-Chúa đo sao?
-Đúng thế. Ta không cn biết thuc Bc triu hay thuc Đi Vit, min là đưc Chúa đo.
Đi Nht h ging:
-Nhng li ca ngài khiến ta thy bun nôn. Phn ngài gi như cá trên tht mà vn ngóng ti tri cao, không cn thuc Bc triu, không cn thuc Đi Vit, thế hóa ra ngài đnh lp vương quc riêng?
Lý Bt im lng.
Đi Nht nói:
-Ta cp thuyn cho ngài, cp thêm lương tho, cho thng lính Bc triu đã sng sót cùng ngài theo cùng, ta cho ngài chn ly mt hòn đo, ngài đy, mun làm Chúa đo hay làm tho khu ta không cn quan tâm. Coi như ta bo đm li ha ca Ngài vi hoàng đế Bc triu. Ngài ch cn nh, án t ca ngài vn đó, án tru di tam tc vn đó. Thôi đi đi.
Lý Bt ba chân bn cng kéo tay thng lính xung thuyn.
Đi Nht nói:
-Ngài không t ơn ta sao?
Lý Bt lên thuyn, th neo, con thuyn ri bến đo, nói to vào b:
-Cm t. Cm t.
Mt thy binh hi Đi Nht:
-Ngài cho nó sng?
-Đúng vy.
-Li cho nó trú ng mt hòn đo?
-Đúng vy.
-Nhưng nó gi là ngưi ca Bc triu?
-Đúng. Nó là ngưi ca Bc triu
-Vy là sao?
-Nó là k phn lon. Ngưi Vit ta không tin nó. Bc triu cũng s không tin nó. Chng ai tin mt k mang ti chết li đưc t do như thế. Sng mà không ai tin  thì coi như chết ri.
-Nhưng nếu Bc triu vn dùng nó?
-Ta cn điu đó. Ta cn Bc triu dùng Lý Bt.
Đi Nht cm tay anh em:
-Điu ta cn thì đã có, như Lý Bt khai, Hoàng thưng ca ta đã nhn đưc thư tín, đã gp đưc Lý Đt và anh em ca ta c vào kinh thành. Nghĩa là Hoàng thưng s cho ngưi ra tiếp tế
-Có đàn bà con gái ra theo ch, ông Đi?
-Có
-Có thêm anh em thy binh, dân binh ch ông Đi?
-Có.
-Có thêm thuyn bè, vũ khí, đ đc, nhà ca ch ông Đi?
-Có.
Anh em thy binh mng vui ra mt.
-Bây gi đi đâu thưa ngài? Tên lính Bc triu hi Lý Bt
Lý Bt th ht ra:
-Bây gi đi đâu?
-Thưa ngài, con đang hi ngài
Lý Bt kéo git dây néo bum:
-Chn cái đo nào xa nht ghé vào đã
Đt ngt, phía trưc có mt thuyn bum khác đang hưng ti.
Lý Bt cm thy s khi nhìn thy Ha Văn đng mũi thuyn.
Ha Văn đi cho hai con thuyn cp vào nhau, vi nhy sang, không thèm nhìn Lý Bt, hn đi li, ngó nghiêng con thuyn trng rng, nhm nhn:
-Ho à. Ho à. Dùng lương tho, vũ khí ca Bc triu ta cung cp cho Đi Nht, ho à, ho à.
Lý Bt hong ht:
-Bm ngài…Ngài đng nghĩ vy…oan cho thn…mt v tai nn chìm thuyn mà ra vy…
-Ta biết. Nhà ngươi phúc to nh? Chết c, còn mi nhà ngươi. Phúc to nh? Ho ho
Lý Bt chân run, đng không vng, tay phi níu ly ct bum.
Ha Văn li nói:
-Trông ngươi kìa, không ging vóc dáng thn thái ca mt quan đi thn chút nào. Nghe ta này, ngươi rơi vào tay Đi Nht mà không b hn trng tr v ti phn lon, li th cho đi, cp thuyn cho đi, cp lương tho cho đi, k ra…ngưi Đi Vit bao dung nh?
Lý Bt vn im lng.
Ha Văn bưc ti, áp sát mt vào mt Lý Bt, gn tng tiếng:
-Ngưi Vit bao dung hay ngưi Vit giăng by? Nói ra?
Lý Bt lp bp:
-Bm đi quan…bm…ngưi Vit không bao dung mà cũng không giăng by
Ha Văn cưi ln, cưi và ho sc sa, chy c nưc mt nưc mũi.
-Ho ho. Khá khen nhà ngươi tr li ta mt câu hay lm, hay lm, rt hay…Không bao dung cũng không giăng by…Hay…
Lý Bt hn hn:
-Bm ngài…Xin ngài cu con..Hãy nói vi B h…con đã hoàn thành s mng, đã ra ti đo, dù thuyn gp nn, ngưi đi theo chết c…Đi Nht cho con đưc chn bt c đo nào mà con mun…
-Nói nghe lt tai lm
-Không có chuyn quc gia đi s đây…Vì con và Đi Nht vn là bn hc chn Kinh thành xưa, gp nn thì cu, gp sai sót thì đ lưng, gp ti ln thì tha chết…
-Nói nghe lt tai lm
-Dù kiu gì thì ý ch ca b h Bc triu cũng đã đt đưc, rng con đã chiếm đưc mt đo ca Đi Vit…
Ha Văn nhìn Lý Bt:
-Ri B h li cho thuyn ra, cho ngưi ra, li chìm, li chết, đúng thế ch?
Lý Bt hp tp nói:
-D không…Ch có vùng y thôi…Con đoán thế này… đy có mt bãi đá ngm nam châm…Thuyn nào đi qua mà ch st trên thuyn thì b hút chìm…Nhng ch khác không có…Mà thuyn ca con thì ch nhiu vũ khí giáo mác, cung tên bng st…
-Và ngươi đã c tình cho thuyn vào đúng ch y?
-D không…Con không biết…Con không th biết đưc…Con không biết…
Ha Văn đng lên:
-Đúng là nhà ngươi không biết… Ta thì biết…. Nhà ngươi không biết. ..Nhưng ta thì biết…. Nhà ngưi đúng là không biết… Nhưng ta biết…
Lm nhm my câu đó ri Ha Văn li cưi.
Đon hn ra lnh:
-Quay thuyn li đo.
Lý Bt vùng ngưi dy ht hong:
-Kìa ngài…Sao li quay thuyn…
Ha Văn nhìn Lý Bt:
-Ngươi s?
-D. Bm đi quan làm ơn làm phúc…
-Ti to phn ca ngươi đ nưc Vit x, Bc triu không x cũng không dng.
Lý Bt ôm ly chân Ha Văn:
-Con biết thân con như thân chó. Con xin chết cho Bc triu hơn là chết vì nưc Vit x ti…Cu mong đi quan ban ơn…
Ha Văn nhìn xoáy vào mt Lý Bt:
-Nói thng ra là mày thích sng?
Mt ti hí ca Lý Bt cp xung.
Lý Thm thy đêm dài quá. Nàng không ng. T khi Đi Nht tha cho Lý Bt, nàng gin lm mà không dám nói. Nàng tiếc là mình chưa kp tr thù hn. Nàng cũng không hiu vì sao Đi Nht ca nàng li làm như vy. Nhưng đó là vic đi s, nàng không th hi thêm.
Đi Nht cũng không ng.
Nàng quay sang, thy mt chàng vn m, gương mt chàng n hin qua ánh sáng ngn đèn đưc đt t m cá.
-Chàng nghĩ gì?
Đi Nht choàng tay ôm ly nàng:
-Ta nghĩ ti vic đoàn thuyn ca B h sp ra đo
-Nghĩ ti nhng đàn bà tr ra cu vin ư?
-Không
-Nghĩ ti ngày v?
-Không
-Thế chàng nghĩ gì?
Đi Nht ngi dy, nhìn Lý Thm:
-Ta nghĩ đến vic xin B h  cho phép thn dân trên đo chng kiến vic ta làm đám cưi vi nàng.
Lý Thm vùng dy, va ngc nhiên va cm đng:
-Nhưng đó không phi chuyn ln..
Đi Nht nói:
-Nàng đã hy sinh nhiu cho ta…Nay nàng có cha, ta coi đó là con ta, đã coi đó là con ta thì ta phi cưi nàng. Ri thn dân, binh lính trong đt lin đưc b h sung ra đo s tham d đám cưi ca nàng vi ta…Vic này ln..Ln cho ta..Ln cho nàng..Ln cho cương gii…
Lý Thm khóc trên vai Đi Nht.
Đi Nht kh cúi xung, áp tai vào bng nàng, thì thm:
-Ta đi mt tiếng khóc ca con tr. Nếu đo có tiếng khóc ca con tr có nghĩa là đo  ca con tr, dành cho con tr. Ri ta cũng già. Nàng cũng già. Các thn dân cũng già. Ch có con tr là còn li trên đo này…Nàng hiu ý ta ch?
Lý Thm gt đu.
Đi Nht vut ve Lý Thm, li nói:
-Nếu B h nghe theo li khn cu ca ta, cho n nhi ra, cho trai tráng ra, trăm hòn đo là trăm cp đôi, có trai có gái, có đám cưi, có con nít, c trăm hòn đo này trong mưi năm, trăm năm, ngàn năm na đu là ca ngưi Vit. Cương gii vì thế mnh lên. Nưc Vit ngàn năm bn vng. Ta tin như thế.
-Ri chàng s đưa m chàng ra ch?
-Đúng vy.
-M chàng như thế nào?
-M ta hát hay, múa gii nht vùng.
-M chàng chp nhn em ch?
-Ta tin là vy.
Lý Thm ôm c Đi Nht:
-Nếu m em còn sng, m em cũng chp nhn chàng.
Đi Nht ôm ly Lý Thm. Đã lâu chàng không ôm Lý Thm như thế này.
Lý Thm nói nh:
-Nh thôi chàng nhé
-
ng làm con đau chàng nhé
-
-Chàng ơi…
Cát rơi nhè nh trên tm lưng trn ca Lý Thm, như rc phn.

Gằm ghè đe nẹt Lý Bật chán chê, Hứa Văn lựa chiều gió cho thuyền cập vào một hòn đảo. Từ đây về chỗ hòn đảo Đội Nhất đang trú ngụ cũng tới gần một trăm dặm.
Lý Bật nhăn nhở:
-Vẫn tưởng ngài giao con nộp cho Đội Nhất. Ai ngờ, ngài tin con, cũng giao con đường sống. Đảo này sẽ là nơi con canh giữ. Giờ thì nó là của nước Việt, sau chắc chắn thuộc Bắc triều.
Nhìn vẻ mặt Hứa Văn không mấy thay đổi, Lý Bật nói tiếp:
-Ngài có thể về bẩm với Bệ hạ, nếu được Người chu cấp lương thảo, tăng quân, tăng lính, giao vũ khí, nhất định Lý Bật này sẽ quét sạch quân của Đội Nhất, giao nộp toàn bộ mấy trăm dặm đảo này về Bắc triều.
Hứa Văn nhìn sát mặt Lý Bật:
-Ta và Bệ hạ không cần ngươi làm trò ấy.
-Là sao thưa ngài? Lý Bật nhướn đôi mắt ti hí ra nhìn
-Không cần ngươi làm trò cướp đảo. Hiểu ý ta chứ. Bắc triều ta là nước lớn, không cần cướp của ai hết, hiểu chưa?
Lý Bật gãi đầu:
-Bẩm…Con không hiểu
-Là đại thần nước Việt, sao ngươi ít khôn ngoan nhỉ.
Lý Bật im lặng.
Hứa Văn nói:
-Đất đai Bắc triều ta rộng lớn là do không cướp mà có…
Lý Bật trợn mắt nhìn, miệng lúng búng định nói câu gì đó nhưng thôi
Hứa Văn hạ giọng:
-Đất của Bắc triều, thì thuộc Bắc triều…hiểu không?
Lý Bật đáp bừa:
-Dạ hiểu. Dạ hiểu. Đất của Bắc triều ắt phải thuộc Bắc triều
-Hảo hảo- Hứa Văn gật gù.
Sau khi cùng Lý Bật lên đảo, Hứa Văn nhìn toàn bộ vùng đảo hoang sơ, nói:
-Ngươi ở đây không sợ chứ?
-Bẩm ngài không.
-Đảo hoang không sợ bằng nằm xuống huyệt nhỉ?
-Dạ..Ơn Bệ hạ tha mạng
- Đảo hoang nhưng rồi nó sẽ không hoang. Nó sẽ đông người. Nó sẽ có mốc giới Bắc triều. Nó sẽ được cắm cờ Bắc triều. Hảo à. Hảo à.
Lý Bật cười cười.
Hứa Văn nói:
-Ta cho ngươi tên lính đã sống chết cùng ngươi để phục dịch. Lại cho thêm ít vũ khí cung tên, lại cho cả lương thảo đủ sống vài tháng. Cả lều bạt, đồ dùng, vải vóc, ngư cụ để ngươi tự sống.
Lý Bật khoanh tay:
-Cảm tạ ngài lắm lắm
Hứa Văn nheo nheo mắt nhìn Lý Bật:
-Gái? Đàn bà? Hảo a?
Lý Bật hiểu, cười to:
-Bẩm ngài. Quý hóa lắm
Hứa Văn nheo mắt:
-Ta nói những điều hệ trọng, ngươi kém hiểu. Nhắc đến đàn bà, hiểu liền. Hảo à. Hảo à...
Lý Bật cười cười.
Hứa Văn ra hiệu cho lính trên thuyền đưa xuống một ả đàn bà béo mập nhưng gương mặt rất đẹp:
-Con đàn bà này tình nguyện ở lại với ngươi. Ngươi nhớ chăm sóc.
Hứa Văn đặt vào tay Lý Bật một bao nặng, được bọc bởi nhiều lớp vải, nói:
-Đây là vũ khí cung tên thời Tam quốc…Đây nữa, đây là những vật dụng bằng đồng, bằng đá thời cổ của Bắc triều, cách đây cả mấy trăm năm rồi, cả ngàn năm, tất cả đều có khắc chữ Bắc triều ta, có dấu hiệu quốc gia Bắc triều ta…Ngươi hãy chôn xuống đảo, mỗi nơi một ít, số nhiều thì chôn ở trung tâm, chôn sâu, hiểu chứ?
Lý Bật thoáng ngạc nhiên:
-Bẩm ngài, chôn thì dễ, nhưng lúc nào thì lấy lên?
Hứa Văn nhìn trời, nhìn biển, lại nheo nheo mắt nhìn xa xa về hàng trăm hòn đảo nhấp nhô khác:
-Người hỏi câu này hay. Lúc nào thì lấy những thứ chôn cất ấy lên nhỉ? Hà…có thể lúc ấy ta và người đã chết…có thể trăm năm nữa…có thể vài trăm năm nữa…Con cháu Bắc triều sẽ làm việc đó. Hiểu chứ?
Lý Bật  lễ phép:
-Bẩm ngài, con hiểu
Hứa Văn:
-Con đàn bà này tên là Tiểu Tiểu, nó sẽ giúp ngươi nhiều việc đấy. Hãy đặt tên  Việt cho nó.
Tiểu Tiểu cười:
-Hảo à…Hảo à…
Hứa Văn lên thuyền.
Thuyền Hứa Văn kéo luôn thuyền của Lý Bật về nước.
Lý Bật hoảng hốt chạy ra tới mép đảo hét:
-Bẩm ngài…Thuyền của con nữa…
Hứa Văn làm bộ như không nghe thấy.
Tiểu Tiểu đến bên Lý Bật:
-Em mới là thuyền của chàng. Chàng cứ lên chèo tùy thích, hảo a, hảo a.
Lý Bật định chửi” A…a..cái con..” rồi thôi.
 Tinh thần anh em rất phấn chấn từ khi Đội Nhất thông báo chắc chắn Hoàng thượng sẽ cho người tiếp viện.
Từ sáng đến tối, Đội Nhất cùng anh em đi thám sát các đảo phụ cận, tìm vị trí làm nhà cửa, lại tìm ra các vách đá san hô lớn để cho khai thác đá xây bờ kè chắn gió cát. Khó khăn nhất vẫn là nước ngọt.
Lý Thắm nói:
-Ngoài cách của em đã làm, không còn cách nào để tích nước được sao chàng?
Đội Nhất gật đầu:
-Vỏ ốc lớn trên các đảo rất nhiều, có thể dùng hứng nước mưa. Nhưng về lâu dài, phải xin Hoàng thượng đồ đựng nước thật lớn mang ra. Không có nước vào mùa khô là nguy ngập. Đảo sẽ đông người. Mùa này thỉnh thoảng có mưa. Mùa khô thì…Ta từng đi biển, ta biết…đôi khi chết vì khát…
Đội Nhất lại cùng anh em sắp xếp  lại kho của cải lấy được trên các đảo. Mới đầu, Lý Thắm nhìn thấy vàng bạc còn thích, còn nhìn ngắm, giờ quá nhiều, nên tất cả đều được cất giữ trong các vỏ ốc, chôn xuống cát, đợi thuyền Bệ hạ  ra để gửi về dâng nộp.
Lý Thắm nói:
-Em nghe nói, chỉ có các quan đại thần và Hoàng thượng mới nhiều vàng ngọc, giờ thì em và chàng cùng anh em có trong tay cả kho báu, chắc còn nhiều hơn kho báu triều đình…
Đội Nhất cười:
-Hàng trăm năm nay, đảo chẳng ai đặt chân, có đặt chân lên cũng vì bão tố, rồi đói khát bệnh tật mà chết. Kho báu này là trời cho nước Việt, là vật thiêng, Hoàng thượng sẽ dùng nó để mua sắm vũ khí, tích trữ lương thảo, củng cố sức mạnh.
Lý Thắm nhìn ra biển khơi:
-Nếu Hoàng thượng cho thuyền ra, người ra, giờ này cũng phải tới chứ. Mà phải tới lâu rồi chứ. Từ ngày chàng phái thuyền của Lý Đạt vào tới nay là bao nhiêu tháng rồi.
Đội Nhất an ủi:
-Thời tiết không thuận. Sóng gió thất thường. Chắc chắn Hoàng thượng sẽ chọn ngày lành tháng tốt…
Nói thế nhưng ánh mắt Đội Nhất ngày nào cũng ngong ngóng về đất liền, cố tìm kiếm trên cái vệt xanh bát ngát của biển kia, thấp thoáng đoàn thuyền từ quê nhà tiến đến.
Chỉ có mây trắng cuồn cuộn.
Chỉ có nước biển xanh trải dài hút tầm mắt.
Chỉ có những đàn chim hải âu thỉnh thoảng xuất hiện, chao cánh, kêu ríu rít.
Chỉ có thăm thẳm sự chờ đợi mỏi mòn.
Và đêm nào cũng vậy, tiếng thở dài chờ đợi của Đội Nhất lẫn trong tiếng sóng.
 Lý Bật không ngờ, Tiểu Tiểu mới chính là Chúa đảo.
Và tên lính từng sống chết với Lý Bật chỉ hăm hở phục dịch Tiểu Tiểu không đoái hoài gì tới mệnh lệnh của Lý Bật.
Nhưng Lý Bật chỉ biết nuốt hận. Vì trong tay Tiểu Tiểu đã có sắc chỉ của Hoàng đế Bắc triều nói như thế.
Lý Bật rốt cuộc chỉ là tên lính phục dịch.
Hóa ra lời lẽ của Hứa Văn chỉ là đầu môi chót lưỡi.
Hóa ra Lý Bật cố hết sức vẫn không làm cho người Bắc triều tin cận.
Từ giờ, Lý Bật chỉ như cái vỏ ốc mượn hồn mà sống.
Ngửa mặt lên trời, Lý Bật tự than:
-Thôi thì mạng sống mới là chính. Ý trời làm sao, ta đành theo vậy. Thời như thế thì ta phải thế… vậy thôi.
Nhưng cái đêm đầu tiên trên đảo hoang mới khủng khiếp với Lý Bật.
Tiểu Tiểu ăn khỏe. Lại sẵn thùng rượu mang theo, Tiểu Tiểu nốc rượu như người ta nốc nước lã.
Lý Bật và tên lính che chắn cho Tiểu Tiểu một căn lều rộng.
Căn lều bé hơn dành cho Lý Bật và Khắc Ngôn- tên thằng lính.
Lý Bật do cả một ngày phải làm quá nhiều thứ, mệt quá ngủ thiếp. Gần nửa đêm Khắc Ngôn đánh thức Lý Bật:
-Tiểu Tiểu gọi ngài qua.
Lý Bật lò dò bước vào lều Tiểu Tiểu.
Tiểu Tiểu cả cười:
-Em tưởng chàng thích chèo thuyền?
Lý Bật bất mãn:
-Nàng cũng biết rồi, thuyền đâu nữa…
Tiểu Tiểu cưới ré lên, đoạn kéo Lý Bật về phía mình, úp mặt Lý Bật vào bộ ngực đồ sộ của ả.
Lý Bật ấm ớ:
-Ta…Ta xin nàng…
Tiểu Tiểu nói:
-Ta là Hoàng thượng ở đảo…Hảo a? Hảo a?
Lý Bật bị Tiểu Tiểu hất ngược lên bụng, xé rách áo quần.
Tiểu Tiểu la hét om sòm.
Lý Bật thì rụng rời chân tay.
Vừa xong đấy, chưa kịp hoàn hồn, Tiểu Tiểu lại lao tới, lại kéo Lý Bật vào ngực ả, lại la hét om sòm.
Rồi cũng vừa mới xong đấy, chưa kịp hoàn hồn, Tiểu Tiểu lại lao tới, lại kéo Lý Bật vào ngực ả, lại la hét om sòm.
Cứ thế cho tới sáng.
Tiểu Tiểu hất Lý Bật xuống cát.
Lý Bật trần truồng, lấm lem cát, nằm đừ ra như con mực phơi nắng.
Tiểu Tiểu cúi xuống nâng mặt Lý Bật lên:
-Chuẩn bị ăn uống đi làm việc nghe chàng. Hảo a? Hảo a?
Khắc Ngôn đào cái hố cát giữa đảo sâu xuống cả gần thân người.
Lý Bật nhìn xuống hỏi:
-Sao hố này đào sâu vậy?
Tiểu Tiểu từ xa tới, tay ả cầm mấy cái lu, cái sành, thêm mấy cung nỏ thời Chiến quốc, nói:
-Đào sâu nữa. Nhưng cái hố này sau khi lấp xong thì phải làm dấu. hãy dùng súc gỗ kia chôn làm dấu, gỗ này cha ta nói chôn cả ngàn năm vẫn không mục.
Lý Bật dựng súc gỗ lớn được đẽo gọt cẩn thận, lại thấy phía dưới có khắc cả chữ Bắc triều.
Tiểu Tiểu nói:
-Phần có chữ chôn xuống dưới.
Lý Bật hỏi:
-Khắc chữ này là có ý gì?
Tiểu Tiểu cười:
-Là để chàng thuộc em mãi mãi, hàng đêm như đêm qua,  đến hết đời..Hảo à…Hảo à…
Lý Bật đưa tay sau gáy thấy lạnh.
Khắc Ngôn trèo lên miệng hố. Lý Bật đưa các thứ cần chôn xuống rồi lấp cát kín lại, rồi nén chặt.
Khắc Ngôn cầm cái súc gỗ, cùng Lý Bật, cùng Tiểu Tiểu ráng sức thộc cho súc gỗ đã được vuốt nhọn lún thật sâu vào hố.
Bất ngờ cả ba người cùng bật ngửa ra cát.
Súc gỗ đột ngột chuồi sâu vào trong lòng đất, cứ như có ai đang kéo xuống.
Chưa hết bất ngờ, cả ba thấy vọt lên một dòng nước đen sịt,  có mùi hôi nồng nặc.
Hố cát cũng sụt xuống rất sâu. Tiểu Tiểu hoảng sợ bò tới miệng hố cát:
-Đồ đạc của ta đâu rồi, đâu rồi…ta không thấy gì cả…Đốt lửa lên xem nào.
Lý Bật quẹt lửa. Khắc Ngôn cầm nắm bùi nhùi đưa cho Lý Bật:
-Ngài soi xuống đáy hố xem sao.
Lý Bật cầm cái bùi nhùi, cúi xuống, đưa bùi nhùi lửa sát vào trong hố.
Một ngọn lửa lớn phụt thẳng, hất Lý Bật ngả ra sau. Áo quần, tóc râu, mặt mày Lý Bật cháy sạm. Lý Bật hoảng sợ lăn lộn trên cát.
Tiểu Tiểu và Khắc Ngôn vừa phủ cát lên Lý Bật lại vừa đổ cát vội vã xuống hố sâu để dập lửa.
Ngọn lửa tắt.
Lý Bật ngồi, toàn thân đen nhẻm, tóc râu cháy nham nhở, áo quần nơi cháy thì lem luốc, nơi mới bén lửa thì sém vàng.
Tiểu Tiểu vái trời, mặt đầy lo sợ.

(Xem tiếp Chương VI)